Nhìn đâu em?
Dối mình làm gì nữa
Hoa thạch thảo héo trên bậu cửa
Câu thơ ai đó ném qua đường.
Một lưỡi dao găm trong tim hiền dịu.
Khóc ư em?
Không còn khóc được.
Nhưng thôi, đừng cười nữa
Đừng cười
Hoa sẽ héo thêm một lần nữa.
Đêm trú ngụ trong hồn máu ứa.
Đêm thánh thiện hát ca
Đêm nức nở.
Lũ mèo hoang gào lên
Ngõ tối. Rêu mờ
Đi tìm một cuốn sách ước bị bỏ quên.
Có lẽ em cần chăng?
Hay cũng chẳng cần tới nữa!
Ôi, thạch thảo - Hoa dịu dàng bé nhỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét