Hoàng hôn sắc tím tơ vương
Ngồi đây nhớ lại một trang thơ buồn
Đọc rồi nước mắt trào tuôn
Tình em vẫn vậy anh nào có hay
Chiều nào em đó anh đây
Trong tình có nhớ giận hờn ngóng trông
Em giờ như lá sầu đông
Lòng người vốn bạc bao giờ mới thôi
Hỏi người có hiểu cho tôi ?
Sao mà để lại nỗi sầu xa xôi
Vẫn mang bóng dáng một người
Qua lời thơ lệ một thời ta yêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét